The owner of this guestbook has (temporarily) disabled adding new messages.
Message:

9:27pm 04-12-2021
tamsu2403
Chia se tam su cua ban - tamsu2403.mipropia.com
7:27pm 05-05-2017
ngoc tran
Thăm tù

Em đến thăm anh giữa trại tù,
Một ngày hiu hắt giữa mùa thu!
Mắt em u uẩn bao thương nhớ!
Mắt mẹ buồn thương xót phận tù.

Nhìn em giáng ngọc đã hao gầy!
Những ngày lo lắng bấy lâu nay,
Ta đã xa nhau bao năm tháng,
Một giờ thăm viếng nói gì đây?

Mẹ và em nhìn ta xót xa!
Thân tù tàn tạ giống thây ma!
Tóc người đã bạc theo năm tháng,
Thương đứa con tù mãi phương xa!

Con còn thơ dại chẳng biết gì?
Chiến tranh cùng với những phân ly!
Giọng nói thơ ngây con vội hỏi:
"Sao cha đi mãi chẳng chịu về?"

Không trách trời xanh khéo đọa đầy!
Anh đang sống trọn kiếp người trai,
Đất mẹ đã vào tay bọn dữ!
Quê hương cũng chịu kiếp tù đầy!

Ngày rời quân trường với lời thề,
Ra đi để giữ vững làng quê,
Giờ thân cá chậu trong tù ngục!
Trách mình không giữ được câu thề.

Một giờ thăm viếng đã vội qua,
Nhìn những người thân đã khuất xa!
Không biết bao giờ mới gặp lại?
Vợ yêu con nhỏ với mẹ già.

Ngọc Trân
Suối máu 77
12:43pm 05-01-2017
Ngoc Tran
Đêm trong tù

Ta bây giờ đã tận cùng bằng số!
Còn gì đâu ngoài thân xác hao gầy!
Bao nhiêu năm sống trong cảnh đọa đầy,
Nơi tù ngục ngày dài hơn thế kỷ!

Ngày lại ngày ta nhìn bọn cộng phỉ,
Máu hờn căm sôi sục trái tim ta.
Những đêm buồn nằm nhớ đến quê nhà,
Nghĩ cha mẹ vợ hiền đang lo lắng!

Bao lính chiến súng buông trong uất hận!
Nhìn anh em tức tưởi một niềm đau.
Miền Nam ơi đau đớn vẫy tay chào!
Từ biệt nhé tự do và hạnh phúc.

Đêm từng đêm giữa rừng sâu thao thức,
Thương dân lành rồi sẽ chịu lầm than!
Đất nước mình lâm vào cảnh điêu tàn!
Bởi chủ nghĩa vô nhân và tàn ác.

ta nằm đây với bao niềm cay đắng!
Nhìn kẻ thù bất chiến tự nhiên thành,
Nhớ anh em nằm xuống tóc còn xanh!
Giữ quê mẹ đã không tròn mơ ước.

Đêm trăn trở với lời thề giữ nước!
Đã không thành nên thẹn với non sông!
Bao nhiêu năm anh dũng giữa chiến trường.
Gặp thời thế thế thời đành phải thế!

Đêm từng đêm nơi rừng sâu quạnh quẽ!
Cùng bạn bè chiến hữu dựa vào nhau,
Tổ quốc ơi! tôi xin một lần chào.
Xin tạ lỗi đã không tròn lời hứa!

Ngọc Trân
10:43am 04-29-2017
Ngoc Tran
Chúng tôi những người lính miền Nam

Chúng tôi là lính miền Nam nước Việt.
Xếp bút nghiên theo tiếng gọi lên đường,
Giữ quê hương bảo vệ những thân thương,
Không nghĩ đến thù hằn và chủ nghĩa.

Trong chiến tranh chúng tôi luôn bảo vệ,
Những thôn làng những đàn trẻ thơ ngây.
Những nông dân đã lo sợ từng ngày,
Vì đêm đến bọn anh về quấy rối.

Bọn anh tuyên truyền chúng tôi có tội?
Là tay sai là những lính đánh thuê.
Nhưng bọn anh nào đã làm được gì?
Ngoài khủng bố đặt mìn và pháo kích.

Bọn các anh là cộng nô quá khích,
Khơi hận thù giai cấp của người dân.
Chủ trương tam vô thờ lũ vô thần,
Chọn Tầu cộng làm đàn anh trọn kiếp.

Bọn các anh quên tổ tiên từng viết,
Kẻ thù ta là bọn giặc Bắc phương.
Lãnh đạo bọn anh làm thơ tỏ từơng,
Thờ Stalin còn hơn cha hơn mẹ.

Vì thời thế chúng tôi đành gạt lệ!
Tháng tư buồn tuân lệnh súng gươm buông!
Nhưng chúng tôi thất bại trong can trường!
Vẫn ngẩng mặt nhìn chung quanh thế giới.

Bọn các anh lũ lọc lừa gian dối,
Xua quân vào cưỡng chiếm hết miền Nam,
Vi phạm hiệp định vừa mới ký xong,
Được hậu thuẫn bởi Liên xô Trung cộng.

Bây giờ đây làm tay sai Tầu cộng,
Chịu nhục hèn nhưng lại ác với dân.
Bọn Tầu phù đánh giết bao ngư dân,
Chỉ phản kháng bằng lời cho có lệ.

Với nông dân bọn anh sao quá tệ?
Tịch thu nhà cưỡng chiếm cả đất đai!
Đem biển đảo mang bán cho ngoại lai,
Để chúng đã tràn lan xây căn cứ.

Lịch sử cha ông giữ gìn đất tổ.
Dậy học trò biết yêu kính quê hương,
Vậy mà bọn anh lại rất xem thường,
Rồi xuyên tạc sử cha ông đã viết.

Bao năm qua trên quê hương nước Việt,
Đảng các anh cưỡng chiếm tám mươi năm!
Tám mươi năm dân chúng sống âm thầm!
Trong tăm tối không tự do dân chủ!

Toàn dân ơi hãy đứng lên đạp đổ,
Theo gương anh hùng các nước Đông Âu,
Diệt cộng nô ta xóa bỏ hận sầu,
Gom dân chủ tự do về một mối.

Ngọc Trân
8:10am 04-26-2017
Ngoc Tran
Bốn mươi năm tháng tư ngày cuối!

Bốn mươi năm vết thương còn rướm máu!
Lệnh tan hàng như dao nhọn xuyên tim!
Súng gươm buông ta nhỏ lệ âm thầm!
Nhìn chiến hữu thẫn thờ trong đau đớn!

Mẹ Việt ơi thề xưa không giữ trọn!
Tháng tư buồn vẫn mãi mãi theo sau!
Bốn mươi năm giờ đã bạc mái đầu!
Sao chuyện cũ vẩn còn vương vấn mãi.

Bốn mươi năm quê hương ta bỏ lại,
Nhiều bạn bè còn quằn quại đau thương!
Thân phế binh lăn lóc giữa bụi đường,
Lê lết sống trong muôn vàn tủi nhục.

Bốn mươi năm vẫn còn trong ác mộng!
Bao dân lành đang sống cảnh lầm than!
Bao gia đình vẫn ngăn cách đôi đàng!
Phải kiếm sống lao công nơi xứ lạ.

Đất nước vẫn đứng cuối cùng châu Á.
Bọn cường quyền ra sức bóc lột dân,
Cấm tự do không tụ tập biểu tình,
Để chống lại bọn bá quyền phương Bắc.

Bốn mươi năm dân mình giờ sáng mắt.
Mới biết rằng ai chính nghĩa ai tà,
Mới xót thương nước Việt Nam Cộng Hòa.
Một chính thể với rất nhiều nhân bản.

Bốn mươi năm giờ dân mình đã chán,
Bọn Cộng nô chúng chỉ biết vâng lời,
Làm tay sai cho Tầu cộng mà thôi.
Dâng biển đảo cùng tài nguyên phong phú.

Bốn mươi năm toàn dân ơi xin nhớ.
Ngày đau thương ngày cuối tháng tư xưa!
Ngày Cộng quân đã phá nát cõi bờ!
Ngày đất mẹ đã chìm trong u tối!

Ngọc Trân
8:08am 04-26-2017
Ngoc Tran
Lính mới ra trừơng

Ra trường nhận đơn vị,
Trung đội trưởng trung ba, (3)
Trong hàng thầm thì nói,
"Chuẩn úy sữa quá ta".

Nhìn lính chiến phong sương,
Những khuôn mặt can trường,
Quân số còn rất ít,
Vì mất ngoài chiến trường!

Trung đội còn tiểu đội,
Lính vẫn luôn vui cười,
Chờ bổ sung quân số,
Sẽ đánh giặc tơi bời

Dưỡng quân được vài ngày,
Lệnh hành quân sáng mai,
Lương khô và gạo sấy,
Chuẩn bị cho năm ngày.

Sáng sớm được lệnh đánh,
Trung đội ta đi đầu,
Ngày đầu ra trận tuyến,
Bài tập để quên đâu?

Lóng ngóng máy hai lăm, (PR25)
Ống nói chưa biết dùng,
Thôi thì nhờ người lính,
Đang mang máy nói giùm.

Lệnh trên vừa gọi xuống,
Dàn hàng ngang xung phong,
Chiếm ngôi làng địch đóng,
Giải thoát dân trong vùng.

Ngày đâu tiên ra trận,
Nghe súng nổ bên tai,
Như điếc không sợ súng,
Đạn trúng ta nào hay!

Nghe nhói đau trên tay!
"Có sao không ông thầy?
Người lính lo lắng hỏi,
"Tôi không sao còn may".

Đánh vài trận dâm lỳ,
Chết chóc có nghĩa chi,
Thấy anh em nằm xuống,
Trong lòng khóc biệt ly.

Tháng ngày nối tiếp theo,
Cùng mưa nắng dãi dầu,
Chuẩn úy sữa ngày trước,
Bấy giờ rất là ngầu.

Ngày phép về thành phố,
Áo hoa bê bết bùn,
Người yêu nhìn thán phục
Anh trông rất hào hùng.

Anh lính trẻ ngày trước,
Bây giờ thành lính già,
Thời gian mang đi hết.
Đời lính vẫn trong ta.

Ngọc Trân
3:52pm 04-25-2017
Ngoc Tran
3:44pm 04-24-2017
Ngoc Tran
Tháng tư vẫn tháng tư buồn !

Tháng tư
vẫn tháng tư buồn !
Bao năm ta vẫn
lông bông xứ người ,
Quê hương thì
mãi xa vời .
Vẫn cay đắng
vẫn ngậm ngùi nhớ thương .
Đầu xanh
giờ đã pha sương !
Tháng tư buồn
vẫn vấn vương trong lòng .
Giữ quê
giấc mộng không tròn .
Giữa đường súng gẫy
gươm buông ngỡ ngàng !
Bỗng dưng
phút chốc tan hàng !
Quê hương tan nát
bàng hòang nỗi đau .
Xứ người
ôm mãi nỗi sầu
Quê nhà
giờ chỉ một màu tang thương
Tháng tư
vẫn tháng tư buồn

Ngọc Trân
3:38pm 04-24-2017
Ngoc Tran
Nhớ An Lộc .

Vừa đổ quân xuống đầu phi đạo ,
Quanh ta đã thấy khói chiến trường .
An Lộc đang chìm trong biển lửa !
Ngậm ngùi quê mẹ quá đau thương !

Ba lô trên vai chưa kịp xuống,
Pháo địch nổ ngay trên đỉnh đầu ,
Bao người ngã chết trong chớp mắt !
Máu loang đất mẹ khóc niềm đau !

Xa Cam hỗn loạn dân di tản
Pháo giặc rót vào giết dân oan
Nghiến răng ngăn lệ trào khóe mắt
Căm thù giặc ác tận tâm can !

Ta chuyển quân theo bảo vệ dân
Thương đàn em nhỏ mất người thân !
Đầu xanh nào có vương chi tội ?
Mà đã bơ vơ giữa bụi trần.

Mười ngàn quả pháo rót từng ngày!
Người chết nhiều lần không toàn thây.
Ta cùng chiến hữu ghìm tay súng,
Bảo vệ an nguy thị trấn này.

Có người lính trẻ bị trọng thương !
Gần chết nhưng anh vẫn can trường ,
Đồng hồ vội cởi ra đưa bạn .
“Mày về nói Mẹ chớ đau thương!”

Rồi vài tuần sau người bạn ấy
Lại cũng hy sinh nơi tuyến đầu
Trong tay vẫn còn mang kỷ vật,
Chưa về gặp Mẹ bạn mà trao. !!!

Xe tăng địch tiến vào thị trấn
Ta giương nòng súng khẩu bảy hai.
Khai hỏa diệt tăng, tăng bốc cháy.
Nức lòng chiến hữu kể từ đây.

Chiếm lại Đồng Long giữ nhà thờ .
Đóng quân dưới tượng chúa KITO .
Dang tay tượng Chúa như thương xót ,
Mắt đượm buồn quanh khói đạn mờ !

Nghe tin quân bạn vừa tan hàng !
Quân Dù đồi gió đã tan hoang ,
Giặc thù vây bủa đông như kiến !
Tử thủ quân ta quyết chẳng hàng .

Tiếp viện Nhảy dù cùng Biệt kích ,
Từng đêm cận chiến với địch quân .
Giải tỏa từng căn nhà trong phố ,
Đẩy lui bọn cộng chạy xa dần .

Tăng giặc nằm ngổn ngang khắp nơi .
Thị trấn giờ đây giải tỏa rồi.
Ba tháng dài như ba thế kỷ,
Chiến hữu cùng ta vui reo cười.

Bây giờ đã mấy chục năm qua .
An Lộc năm xưa vẫn chưa nhòa
Trận chiến đã đi vào lịch sử,
Trong ta còn mãi khúc hùng ca.

Ngọc Trân
3:34pm 04-24-2017
ngoc tran
Tháng Tư Đen

Tháng Tư Đen 43 năm về trước,
Ngày quê hương đã bị bọn cộng nô,
Hiệp định Paris nét mực chưa khô,
Chúng xé nát xua quân vào cưỡng chiếm.

Cả triệu người đã không màng nguy hiểm,
Bỏ quê hương vì hai chữ tự do.
Những tháng năm sau tránh bọn cộng nô,
Dùng thuyền nhỏ bao dân lành vượt biển!

Người ở lại với đau thương khôn xiết,
Kẻ sa cơ tù tội chốn rừng sâu!
Vợ thương chồng khóc mãi suốt đêm thâu!
Gia đình "ngụy" phải đi "kinh tế mới".

"Kinh tế mới" tiếng đầu môi chót lưỡi,
Chính là nơi địa ngục của trần gian!
Bọn cộng nô quá gian ác hung tàn,
Đẩy dân đến để chiếm nhà chiếm đất.

Tháng Tư Đen bao nỗi niềm uất hận!
Hơn nửa đời ta vẫn mãi còn đau!
Nhìn bạn bè ngày ấy lệ tuôn trào!
Đang chiến đấu phải đành buông tay súng!

Tháng tư đen nhớ bao người nằm xuống!
Những anh hùng đã vị quốc vong thân!
Chiến hữu tôi ơi! Khắp chốn xa gần,
Cùng mặc niệm tháng Tư ngày quốc hận.

Ngọc Trân
7:13pm 04-23-2017
Ngọc Trân
Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ

Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.
Xác thân này đâu chết cho quê hương?
Súng gươm xưa đã bỏ lại chiến trường!
Thân chiến bại nhục nhằn nơi đất khách!

Hơn nửa đời đã tan rồi khí phách.
Nhớ bạn bè nằm xuống nghĩ mà đau!
Không quan tài cờ phủ giữa chiến hào,
Máu thịt đã thấm vào lòng đất mẹ.

Bao năm trời bao nhiêu người trai trẻ,
Chết không cần cờ phủ vẫn uy nghi.
Khi nằm xuống bạn nào đã lo chi?
Chỉ ước muốn thân này dâng đất nước,

Ta giờ đây đã tàn bao mơ ước!
Chuyện ngày xưa chỉ còn thấy trong mơ.
Ngày về quê càng lúc cứ xa mờ,
Thời gian vẫn lạnh lùng theo năm tháng.

Tuổi càng cao lòng càng nghe mặn đắng!
Xót thân này khi chết bỏ lại đây!
Nơi xứ người bạn hữu chẳng còn ai?
Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.

Ngọc Trân
6:39pm 04-23-2017
Ngọc Trân
Tháng Tư buồn !!!

Cứ mỗi tháng tư đến.
Lòng chợt se sắt buồn!
Nhớ tháng Tư năm trước,
Lòng vẫn còn vấn vương!!

Tháng Tư hè đỏ lửa,
Ta tử thủ Bình Long,
Bạn ta cùng chiến đấu,
Cho Kontum kiêu hùng.

Trên cổ thành Quảng Trị,
Bạn chiến đấu hăng say,
Những khuôn mặt rạng rỡ.
Ngày thành phố cờ bay.

Bao tháng tư nối tiếp,
Ta giữ vững quê hương,
Quê mẹ xanh màu lúa,
Em thơ vui đến trường.

Ai ngờ tháng Tư đen!
Bao nhiêu nỗi oan khiên,
Ta súng gươm bỏ lại.
Ôm nỗi buồn triền miên!

Đất nước tàn binh lửa,
Ta ôm hận ..hàng binh!
Ôi ! bao nhiêu chiến thắng,
Một phút bỗng điêu linh!

Rồi từ tháng tư đó,
Quê hương tràn đau thương!
Đất mẹ ôm buồn tủi.
Bởi một lũ vô lương.

Ta ôm sầu viễn xứ!
Nhớ quê hương xa vời,
Mong một ngày trở lại,
Đất mẹ trọn niềm vui.
Ngọc Trân
11:31am 04-23-2017
Ngọc Trân
KHÓC THÁNG TƯ ĐEN

Thơ Ngọc Trân . Nhạc Dzuy Lynh
April 32017. Album Tháng Tư. Em.Nỗi buồn

Ôm mặt khóc… Tháng Tư Đen… ngày cuối…
Lệnh đầu hàng như nhát chém ngang lưng!
Bao năm qua anh dũng giữa chiến trường,
Bỗng phút chốc tan hàng trong tức tưởi!
Như mãnh hổ giữa một bầy lang sói.
Từ khắp nơi uất hận ngút trời xanh!
Các anh hùng tuẫn tiết chết theo thành.
Đang chiến thắng bỗng dưng thành chiến bại.
Đang chiến thắng bỗng dưng thành chiến bại!!!
Nhìn áo trận ngổn ngang lòng tê tái.
Bạn bè cùng chiến hữu một niềm đau!
Nắm tay nhau mà mắt lệ dâng trào,
Đất nước đã vào tay quân giặc đỏ!
Nắm tay nhau …mà mắt lệ dâng trào!
Thương dân mình sẽ chịu nhiều đau khổ,
Dưới gông cùm của chủ nghĩa ngoại lai.
Ta thét vang lên hận Tháng Tư này!
Bao xương máu giờ đây thành vô nghĩa!!
Nơi xứ người nhớ thương về quê mẹ ,
Tháng Tư buồn vây kín mãi hồn ta!
Bao năm qua chuyện cũ vẫn chưa nhòa ,
Vẫn nhớ mãi quê hương ngày đen tối
Bao năm qua… chuyện cũ vẫn chưa nhòa!

Ngọc Trân

Xin mời nghe nhạc tại đây
link
https://app.box.com/s/0t1hug9m1hrzvmsbxsems4y1r9nquzzt